Đã bao giờ bạn rơi vào tình cảnh éo le như này chưa?
Mặt mộc sưng vù, diện đồ ngủ ra khỏi nhà, tình cờ gặp ngay người yêu cũ.
Râu chưa cạo, tóc chưa gội vuốt, cả người nhễ nhại mồ hôi đi đổ rác, bất ngờ gặp cô gái khiến bạn trúng tiếng sét ái tình.
Những tình huống khiến bạn dở khóc dở cười ấy đều xuất phát từ lý do xem nhẹ nghi thức trong cuộc sống. Bạn cứ mơ mơ màng màng sống cho qua ngày, chỉ biết cắm mặt vào kiếm tiền, ngu ngu ngơ ngơ, cả một đời tạm bợ như vậy trôi đi. Cuộc sống vốn đã bình thường, vì sự tạm bợ của bạn mà càng trở nên tầm thường nhạt nhẽo.
Mỗi người sẽ có một cách khác nhau để sống những tháng ngày tuổi trẻ, có người dành trọn thanh xuân cho các cuộc tình, có người dành cho công việc, lại có người chỉ để tự yêu thương mình. Nhưng dù bạn lựa chọn thế nào, cũng đừng để bản thân phải nuối tiếc quãng thời gian son trẻ đầy nhiệt huyết. Cứ sống tạm bợ mãi được sao? không phải câu hỏi, mà là lời nhắc nhở những tuổi xuân đang trôi qua trong nhạt nhòa buồn tẻ. Bởi chúng ta chỉ sống một lần, bởi cả một đời quá dài, nên đừng để “tạm bợ” trở thành cái cớ để tự hạ thấp giá trị cuộc sống.