Có những lúc làm việc mờ mắt, tự nhiên tôi thấy mình đứng giữa một vũ trụ, chắc là vũ trụ của một kẻ làm văn phòng. Trong vũ trụ đó có mờ mờ bóng của Mặt Trời, Trăng, Tinh cầu… Quan trọng là không có báo cáo, không có mạng, không có ai đang nhìn tôi, không có ai đang chờ tôi. Một chớp nhoáng thế thôi, rồi tôi lại chăm chỉ làm báo cáo, viết, chỉnh, sửa, cắm cúi vào những checklist của tuần. Không chăm chỉ, thì sống bằng gì?