Day dứt và ám ảnh là những từ luôn được dùng để mô tả tác phẩm này. Nhưng hơn cả sự đọng lại ngay sau nỗi bàng hoàng đó là cái xót thương tan vào cái tàn nhẫn của số phận.
Nếu định thưởng thức tác phẩm này bạn không nên đọc đoạn dưới đây vì nội dung có đề cập đến cốt truyện.
Nửa đoạn đầu câu chuyện khá dài và mình thấy không hấp dẫn lắm. Quanh quẩn nói về một cậu bé con nhà giàu với vài sự kiện thườn ngày đối với một thằng nhóc. Và thực sự đến nửa cuốn sách về sau thì thực sự hấp dẫn. Nhưng cũng phải cần tới một nửa đầu cuốn sách để tạo một sự quen thuộc với Bruno. Ta dõi theo từng bước chân cậu hồi hộp khi đi bộ dọc hàng rào để gặp gỡ được với một người bên kia hàng rào, bên kia một thế giới.
Rồi đến ngày chia tay cuối cùng với Smuel trời mưa như trút từ sáng sớm. Ta cầu mong trời tạnh mưa để Bruno có thể gặp người bạn thân nhất trần đời Smuel. Ta sợ nó là câu chuyện buồn khi 2 cậu bé không thể gặp nhau lần cuối. Ta biết rằng một khi Bruno chuyển về Berlin thì không thể nào 2 cậu bé còn có thể có cơ hội thăm nhau như viễn tưởng.
Nhưng cuối cùng thì những điều ta mong ngóng đó lại là một điều hoàn toàn không nên xảy ra. Điều đó lại càng đáng thương cảm hơn cả. Bruno bước sang thế giới kia, con của Ngài chỉ huy, đang hòa vào những đám người nô lệ tù tội. Chúng bước đi, đi vào chỗ chết và thâm chí không hiểu chuyện gì xảy ra. Tình bạn của 2 cậu bé được xây dựng cũng rất tuyệt vời, đầy tình cảm. Mình rất yêu mến tình bạn đó. Hình ảnh cuối cùng, 2 đứa bé nắm tay nhau và... mãi mãi như vậy.
Bruno đã phải chết ngay dưới cái chế độ mà cha cậu đang là Ngài chỉ huy trưởng. Đau thương hay là nhân đạo khi mà Bruno đã phải chết đi mà vẫn chưa hề hiểu ra sự thật về nơi tù tội ấy. Không hiểu rằng chế độ vĩ đại của Tổ quốc đang giết chết hết những "loại" người Do Thái, tàn nhẫn. Nếu Bruno biết sự thật và chết trong đau đớn, khổ cực. Hay Samuel chết như lịch sử đã ghi nhận. Ta sẽ thấy bớt day dứt hơn chăng.Đầy bất ngờ, bàng hoàng, thương tâm khi Bruno chết mà không biết mình sắp chết và cậu chết hoàn toàn vì một tình huống oan uổng do cậu cố vượt qua hàng rào ranh giới số phận của mình. Chỉ một khoảng khắc thôi.
Một đoạn nhận xét khá lộn xộn và có thể sẽ lủng củng vì Enjoybook chỉ ghi chép lại nhanh tất cả những suy nghĩ. Mà một tác phẩm gây bàng hoàng cảm xúc như này thì mọi suy nghĩ cũng có phần đảo lộn.
Otoada